Nhận tin nhắn của AH, dạo này mình cứ thế nào, ngắm nghía những tin nhắn tươi vui đó. Tự dưng không chút lăn tăn nữa. Mình đã vô cùng vui vẻ. Mình đã nghĩ là mình nên kết thúc suy nghĩ của mình, nghĩ là dù từ trước là mình vẫn nên giữ những mối quan hệ hữu ích như với anh hùng, anh toàn, chị phương, trường ở Highway4. Mình đã nghĩ là thiếu một người thì mạng lưới quan hệ của mình không thể yếu đi. Mình quyết tâm rời xa mọi thứ và mọi ý nghĩ về anh. Chú NEA chẳng bảo mình là người đa huyết, dễ nảy sinh tình cảm và tình cảm không sâu đậm. Đúng thế thật. Nhưng mình vẫn chưa thể điều khiển cảm xúc của mình.
Mình cực kỳ bận rộn theo kiểu lúc nào cũng nghĩ ra thật nhiều việc để làm. Mình đang thật vui vẻ theo phong cách sống Kira kira, có hẳn 1 quán cafe tên như thế với trang web nữa, có các tín đồ nữa, hôm nào rảnh mình sẽ đi chơi. Mình không muốn nghĩ nhiều về thứ tình cảm ám ảnh mình. Mình không muốn nói hay nghĩ về nó. Đó không là tình yêu, chắc chắn. Sự ngưỡng mộ cũng ko hẳn thế vì mình ngưỡng mộ rất nhiều người: chú NEA, anh sơn, thầy thành trung, thầy giản tư trung. Hay là tình cảm gia đình, kiểu như anh trai em gái. Ừ chắc vậy, kiểu như mình yêu thích chị mình vậy, kiểu như mình lúc nào cũng nghĩ về chị vậy. Mình đang thuyết phục chị vô đây với mình mở một công ty hay shop kiểu như Sister’s V.
Mình đang suy nghĩ để viết di chúc. Trong đó sẽ có 1 hàng dài về những con người mình cảm ơn và mang nợ suốt dời suốt kiếp. Mà mình còn lập một sơ đồ mối quan hệ mình có tầng tầng lớp lớp. Mình cũng nên để lại cái gì đó cho ai đó nữa. Dù thầy bói bảo mình là “Người giết không chết, trời giết mới chết” Có phải mình bị trời tru đất diệt không nhỉ. Không đến nỗi thế chứ. Chắc có ý mình sẽ chết già chăng, hay là chết vì sấm sét, động đất.